Chuyện lạ
 

7 hiện tượng bí ẩn có thật chưa có lời giải đáp tại Việt Nam- Phần 2


Lễ hội nhảy lửa hay người nam châm là một trong số nhiều chuyện lạ Việt Nam thú vị nhưng đến nay vẫn chưa có nhà khoa học nào đưa tra được lời giải.

5. Nhảy lửa và bay lên không
H Bi an 4TIN TỨC : Vào dịp cuối năm, khi thời tiết mùa đông khắc nghiệt nhất, người Pà Thẻn thường làm lễ nhảy lửa.
Để chuẩn bị cho buổi lễ, các thầy mo phải làm lễ cúng thần linh trước khoảAng 4 tiếng đồng hồ, vừa đọc thần chú, vừa dùng hai vật màu đen như hai thanh sắt gõ vào nhau phát ra âm thanh nhanh và kích động. Đến khi trời tối, đống củi lớn xếp giữa bãi đất được đốt cháy tạo thành đống than đỏ rực. Những người đàn ông Pà Thẻn dự hội tụ tập quanh thầy mo, đọc thần chú rồi như nhập đồng, tự nhiên có sức mạnh phi thường, liền nhảy cả hai chân vào đống than đỏ rực nóng mấy trăm độ. Một số thanh niên đứng quanh đó cũng đột nhiên không biết gì, cứ chạy vòng quanh đống than. Chạy được vài vòng thì họ bốc cả nắm than đỏ cho vào miệng mà nhai như nhai khoai. Sau khi đã no than hồng, đám thanh niên thì mới lao vào than hồng để nhảy trên lửa suốt đêm không biết mệt, không biết nóng và cũng không bị bỏng. Nhiều người sau khi nhảy chán thì cởi áo rồi nằm luôn lên đống than hồng.

Lễ hội nhảy lửa

Trong lễ hội đó còn có một chuyện rất kỳ bí khác xảy ra. 6 thanh niên khỏe mạnh lực lưỡng được chọn để vác trên vai một ống luồng to bằng bắp đùi. Sau khi thầy mo cúng bái, kêu gọi thần linh nhập vào ống luồng suốt mấy giờ đồng hồ, ống luồng đột nhiên bay lên trời. Cả 6 thanh niên đều ráng sức kéo xuống, thậm chí bám hai tay vào ống luồng đu cả người lên, song ống luồng cứ lao đi như tên bắn, thậm chí nhấc bổng cả vài thanh niên lên cao 20 đến 30cm (?!)
Các nhà khoa học đều không phát hiện ra hiện tượng có sự lừa bịp nào trong lễ hội nhảy lửa và đọc thần chú cho ống luồng bay của người Pà Thẻn.
Còn theo người Pà Thẻn, sau khi được thầy mo niệm chú, họ tự dưng không điều khiển được mình nữa và xuất hiện cảm giác như có một sức mạnh siêu nhiên từ ngoài nhập vào khiến họ không có cảm giác nóng khi nhảy vào lửa. Còn ống luồng bay, những người tham gia giải thích rằng, sau khi thầy mo niệm chú, đôi tay như dính liền với ống luồng rồi bị ống luồng điều khiển, nó kéo mọi người đi, rồi nhấc bổng cả cơ thể người tham gia lên. Đây là một hiện tượng vô cùng kỳ bí mà các nhà khoa học vẫn chưa giải thích nổi. Người Pà Thẻn thì tin rằng thần linh đã nhập vào họ, tiếp cho họ sức mạnh vô biên.
LỜI GIẢI CỦA “THẾ GIỚI TÂM LINH” : trong cuốn “Những bí ẩn trong đời sống văn hóa tâm linh” của tác giả Thiên Việt (đã xuất bản) từng nói về hiện tượng trên đây, như Khiêu Thần, Đấu âm quyền, Tử cô mượn xác…
Nói về thuật “Khiêu thần”, những người theo sa-man giáo tức đa số dân Hung Nô thường sống nơi vùng cực Bắc của Trung Hoa. Trước công nguyên họ tập hợp thành những tập thể, có đời sống nhược tiểu, man khai. Người Hung Nô (sau này được gọi dân Mông Cổ) có những buổi “cầu Thần nhập xác” không khác với tín ngưỡng thờ Tam, Tứ Phủ ở nước ta. Khi thừa nhận trong đời sống của họ đều có Thần, Thánh và ma quỷ ở chung quanh, tin rằng Thần, Thánh, ma quỷ có thể can thiệp vào mọi công việc, đem lại họa hay phúc cho mọi người.
Theo cách của người Hung Nô, mỗi khi “cầu Thần nhập xác”, thầy phù thủy như người đồng cốt, thầy pháp, thầy cúng, thầy mo,dùng trống một đầu bịt da dê, trên đầu đội mũ, thân mặc đạo tràng lông thú, trên vai đính vô số vỏ sò, trước và sau lưng treo những cái gương đồng to nhỏ khác nhau, trong đó gương yểm tâm và hộ bối lớn nhất, tác dụng để soi thấy thần linh và ma quỷ hiện về trong những buổi đăng đàn. Mỗi khi đăng đàn tế lễ, các thầy phù thủy tìm đến những bãi đất trống, đốt lên một đống lửa to vào lúc nửa đêm, vì trong đêm tối các vị thần linh hay các giống ma quỷ mới xuất hiện. Những người có bệnh, người muốn chiêu hồn nhập xác để bói quẻ, hay người hiếu kỳ ngồi quanh bên bãi đăng đàn.
Khi sự chuẩn bị đã xong, các phù thủy mới đăng đàn, tay cầm trống tay cầm dùi, ngồi xếp chân trên một vị trí trước cái tháp chỉ cao hơn mặt đất chừng một thước (đàn tràng), rồi bắt đầu đánh trống. Tiếng trống càng lúc càng nhanh càng to, là lúc thần linh đã nhập vào xác, bấy giờ thầy phù thủy bắt đầu mở miệng nói lảm nhảm, thân hình cứ lảo đảo lắc lư, giống người đang nhập đồng ở nước ta.
Sau những cơn lảo đảo lắc lư, người bắt đầu run rẩy một hồi lâu, sau đó liền rùn người co vai và dần dần mất hết tri giác khi tay không còn đập trống nữa. Lúc đó thầy mới đứng lên nhảy múa, đi trên lửa, miệng bắt đầu nói những điều tiên tri cho mọi người cùng nghe. Tức những lời do thần linh vừa nhập xác phán truyền.
Còn “Đấu âm quyền” có nghĩa, người đấu quyền với ma hay hay với quỷ. Khi bọn trẻ chỉ trên dưới 10 tuổi được đưa đến trước đàn tràng, mỗi đứa sẽ đốt một cây nhang rồi cầm quỳ lạy kêu “sư phụ” đưa hồn về nhập xác, mỗi đứa có một sư phụ riêng, như đứa được Tề Thiên Đại Thánh chỉ dạy, đứa có Võ Tòng, đứa theo Hạng Võ, đứa được Trương Phi, Triệu Tử Long hướng dẫn v.v…
Muốn được “sư phụ” nhập xác, vị sư trưởng cho chúng uống bùa, chuẩn bị sẵn quần áo đạo cụ theo hình tượng của các sư phụ, như Tề Thiên Đại Thánh phải mặc áo da thú màu vàng rằn ri, đầu đội vòng kim cô, tay cầm thiết bảng. Còn Hạng Võ người mặc áo chiến bào, tay cầm thương, Võ Tòng lại chỉ có tay không…
Khi vị sư trưởng cho uống bùa xong, liền đọc bùa chú bằng tiếng Tây Tạng (tiếng Phạn), gọi là “thượng pháp” tức thỉnh Thần. Bọn trẻ bắt đầu nằm sấp xuống, khi được gọi tên sẽ vùng dậy đấu võ với sư trưởng, đao kiếm bay tới tấp, người bọn chúng cứ nhẹ như bông, dương oai diệu võ. Lúc bùa hết linh ứng tức thì chúng đã hết sức lực, lại nằm sấp xuống, răng nghiến chặt, miệng xùi bọt mép.
Hay chuyện “Tử cô mượn xác” để bay lơ lửng lên trời, nghe thấy hoang đường nhưng mọi người tin là có thật.
Trong Nghĩa Hòa Đoàn thời cuối nhà Thanh, đã có những cô gái biết bay tức học được thuật “thăng không” (bay lên trời). Nhưng thuật này theo tương truyền đã có từ đời nhà Tống.
Thông thường vào ngày rằm tháng giêng, hay vào những ngày âm khác, các cô gái trẻ còn trinh thường chiêu hồn Tử cô (cô gái còn trinh chết non) về nhập xác. Nhưng vào ngày tết Nguyên Tiêu, các “Tử cô” thường về nhập xác để vân du (cưỡi mây) hơn những ngày âm trong năm.

6. Xá lợi là gì ?
TIN TỨC : Người Ai Cập cổ đại nổi tiếng thế giới về tài ướp xác hàng ngàn năm không bị phân huỷ. Tuy nhiên để ướp được xác, người Ai Cập phải lấy óc và lục phủ ngũ tạng của người chết ra, sau đó dùng các loại hóa chất, hương liệu để diệt trùng nhằm bảo quản cơ thể. Việc ướp xác theo cách đó có thể giải thích bằng khoa học khá đơn giản. Thế nhưng, khả năng ướp xác không cần thuốc diệt trùng, không cần môi trường chân không, không cần ướp lạnh mà vẫn giữ được toàn vẹn xương cốt, lục phủ ngũ tạng thì quả là kỳ tài.
Trong ngôi chùa Đậu (xã Nguyễn Trãi, Thường Tín, tỉnh Hà Tây) hiện đang lưu giữ nhục thân của hai vị thiền sư Vũ Khắc Minh và Vũ Khắc Trường tồn tại từ 300 năm nay. Theo sử sách ghi lại, hai vị thiền sư này tập thiền, rồi vẫn tư thế ngồi thiền đó, hai vị sư đã đắc đạo. Xá lợi của hai thiền sư đốt không cháy, ngâm nước không tan.
Ngoài ra, tại chùa Phật Tích cũng có thiền sư Chuyết Tuyết và chùa Tiêu Sơn có thiền sư Như Trí, đều giữa được toàn thân xá lợi đã gần 300 năm nay. Các nhà khoa học cũng đã bỏ công sức nghiên cứu xá lợi của thiền sư Thích Quảng Đức mấy chục năm nay, song vẫn chưa tìm được lời giải thuyết phục.
LỜI GIẢI CỦA “THẾ GIỚI TÂM LINH” : Theo các nhà khoa học nghiên cứu về tiềm năng con người, thời gian gần đây, cũng có một số thiền sư tu thiền đạt được xá lợi, là những viên ngọc ngũ sắc. Những viên xá lợi này chính là tinh túy của thân thể tích tụ lại, đốt ở nhiệt độ cao cũng không cháy được.
Việc luyện thiền gồm yoga, luân xa;con người có thể tạo được xá lợi sau khi chết, khó có người công phu luyện tập được, cho nên tu luyện đến mức giữ được toàn thân thành xá lợi, khi nghe như chuyện hoang đường nhưng là có thật quả là kỳ tài. Vì muốn thân xác sau khi chết thành xá lợi, ngay từ lúc bé đã ở trong môi trường tu khổ hạnh, là tâm luôn trong sạch, thể xác diệt dục, tâm tính không còn hỉ nộ ái ố, như Đức Phật Thích Ca khi bỏ cung điện để đến gốc Bồ Đề tu hành, hoặc như những vị sư trong nước mà tin tức trên đây đã đề cập đến.

7. “Người nam châm”
H Bi an 7TIN TỨC : Mới đây, một số nhà khoa học nghiên cứu về tiềm năng con người đã chứng kiến một buổi biểu diễn hết sức kỳ lạ : một người dùng năng lượng từ cơ thể hút đồ vật. Người biểu diễn là học viên của một lớp học cảm xạ, chuyên đào tạo, bồi dưỡng những người có khả năng đặc biệt.
Những người tham gia lớp học cảm xạ ít nhiều đều đã khám phá được khả năng tiềm ẩn của bản thân. Với những dụng cụ như con lắc, họ đã có thể vận dụng sự cảm nhận của cơ thể để phát hiện được “tia đất” độc hại hay “tia đất” có lợi ở nơi mình đang sống, từ đó biết cách “trị tia đất”, làm cho môi trường sống trong lành hơn, bảo đảm sức khỏe cho mọi người.
Các học viên của lớp học cảm xạ đặc biệt này cho hay, chỉ tập luyện một thời gian đã thấy sức khỏe rất dồi dào, bệnh tật như tan biến đâu mất. Sau mỗi bài tập cảm xạ, là những bài múa mềm dẻo, đưa cơ thể về trạng thái vô thức, cơ thể con người có một lực hút rất lớn, có thể hút được các đồ vật khá nặng bằng sắt thép, thậm chí cả những vật bằng sứ v.v… song các nhà khoa học vẫn chưa tìm được lời giải đáp về hiện tượng kỳ lạ này.
LỜI GIẢI CỦA “THẾ GIỚI TÂM LINH” : Để có sự cảm xạ trong thân thể con người không ngoài bằng thuật dùng “nhân điện”.
Trong vu thuật có nhiều thuật thần bí, trong đó có thuật thôi miên hay còn gọi là thuật nhiếp hồn.
Người biết dùng thuật thôi miên phải có đôi mắt sáng và có nhân điện cao, mới có thể khuất phục được người khác, nhân điện còn có thể cuốn hút các đồ vật như sắt thép dính vào người như có nam nhâm hút.
Muốn có nhân điện cao phải thành công khi tập đủ bảy huyệt “Luân xa” trong cơ thể (Xem bài “Luân xa là gì ?” trong blog này).
Chúng ta thường thấy một vu sư trước khi thôi miên ai, đôi mắt họ mở to, không chớp, lòng đen trắng lóng lánh, vì rằng họ đang sử dụng đến nhân điện dùng đôi mắt chiếu tia điện thẳng vào mắt người khác, cùng những lời thì thầm như đọc bùa chú, còn hai bàn tay cứ quơ qua lại trước mặt đối tượng.
Còn con người muốn hút các đồ vật vào người phải sử dụng nhân điện trở thành từ trường, mới có thể thi thố được,
Nhân đây từ việc sử dụng nhân điện để nói đến thuật thôi miên.
Người bị thôi miên sẽ bị cuốn hút vào đôi mắt sáng ấy trong trạng thái mất phương hướng, tinh thần trống rỗng và suy sụp mau lẹ sau những câu nghe như ru ngủ. Đấy là lúc người bị thôi miên mê sảng, mất phần hồn chỉ còn là cái xác vô tri thức. Như đã nói người sử dụng thôi miên phải có nhân điện cao ngoài đôi mắt sáng, muốn phá thôi miên ít nhất người bị thôi miên có phải tần số nhân điện lớn hơn hoặc bằng họ. Hoặc nếu không là dòng điện Âm chọi lại với dòng điện Dương và ngược lại.
Tác giả Michael Halbert trong cuốn “Thần giao cách cảm” cho biết, muốn luyện môn thôi miên phải tập từ nhỏ, có chế độ ăn uống với nhiều chất đạm và những thực phẩm giàu chất kim loại như sắt, kẽm, mangan… vì những chất này sinh ra điện tích trong người mang tần số cao.
Ngoài ra hằng ngày phải ngồi Thiền bất định trong nhiều giờ, đôi mắt phải chăm chú nhìn vào tâm một vật thể không được chớp. Khổ luyện thành công là khi, dùng ánh mắt nhìn vào vật trong một giờ mà không chớp, từ nhân điện mới có thể thôi miên nhiếp hồn đối tượng. Thật này còn có thể đọc được ý nghĩ trong đầu kẻ khác, tức thực hiện được cả môn “thần giao cách cảm”, còn được gọi là người có “giác quan thứ sáu”.
Trong nhân điện có người tích lũy được điện Âm hay điện Dương; người có điện dương chỉ nhiếp hồn được người có tần số điện dương thấp hơn, nếu là nguồn điện âm chỉ có thể nhiếp hồn được người có dòng nhân điện âm thấp hơn. Khi điện Dương gặp người mang tính điện Âm cao, sẽ không thể thôi miên được, vì khi Âm Dưong gặp nhau sẽ sinh biến đổi, như dòng điện Âm Dương khi gặp nhau sinh ra cháy nổ.
Với nhân điện, chúng ta thường nghe nói đến những người có biệt tài, chân tay sờ nắn được dòng điện mà không bị giậ̣t, hay dùng thân nhiệt đưa 2 dòng điện Âm Dương cho cháy sáng bóng đèn v.v…

DANH SÁCH CHUYÊN MỤC

DANH MỤC