Quà tặng cuộc sống
 

Quà tặng cuộc sống : Đừng nhìn nhận mọi việc qua vẻ bề ngoài


Cuộc sống luôn được nhìn nhận theo những thứ hữu hình  mà con người  khó có thể thấy được , đôi khi nó không phải là sự thực mà bạn kiếm tìm . Vì  thế hãy cảm nhận bằng trái tim để tránh những phán xét sai lầm làm tôn thương người ta yêu quý .

Câu chuyện mà quà tặng cuộc sống chia sẻ với bạn đọc ngày hôm nay kể về một ông bố có niềm đam mê với những chiếc ô tô . Sau nhiều năm tích cóp ông mới mua được chiệc ô tô mà mình yêu thích . Ông rất gìn giữ nó  và nâng như nâng trứng  vậy khiến con trai ông nhiều lần phải ghen tỵ . Hàng ngày, ông không ngại cực khổ, cặm cụi rửa xe, đánh sáp, công việc chăm sóc xe đã trở thành việc “hưởng thụ” của ông.

Một hôm nọ ,người bố về nhà sau một trận mưa lớn, chiếc xe dính đầy bùn đất, nhưng ông lại quá mệt mỏi, nên nói với con trai: “Hôm khác rửa xe nhé con!”. Rồi ông vào nhà và đi ngủ .

Cậu bé  thấy mình đang rảnh rỗi, liền xung phong muốn thay bố rửa xe, và được đồng ý. Tuy nhiên, người bố này lại quên là con trai mình còn rất nhỏ và cứ nghĩ nó chỉ là lời nói đùa của cậu bé .Con trai hào hứng xông ra rửa xe, nhưng lại không tìm thấy khăn lau. Cậu bé chạy vào trong bếp, đột nhiên cậu nghĩ tới cái miếng chùi xoong mà mẹ vẫn thường dùng ,cậu cảm thấy lau bằng đồ vật này sẽ sach sẽ hơn đối vưới chiếc xe  bùn đất này , sau đó cậu bé chà nồi rất sạch sẽ, vì vậy cậu liền lấy ngay miếng thép ấy để dùng và không mảy may suy nghĩ gì  cả .

Cậu bé  cầm miếng chùi xoong, chạy tới chỗ xe và ra sức chà, hết lần này tới lần khác. Sau khi cậu chà xe xong, cậu phát hiện trên xe có những vết nguệch ngoạc, cậu sờ lên chỗ đó, lại thấy sần sùi, lồi lõm.

Cậu ta  sợ tới mức khóc toáng lên. Cậu chạy ngay tới phòng ngủ vừa khóc vừa nói: “Bố ơi, con xin lỗi, bố mau tới xem đi!”.

 Ngay sau đó , ông bố vội vàng theo con trai chạy ra ngoài, chứng kiến chiếc xe “cưng” của mình thê thảm như vậy thật không dám tin là sự thật, ông ngẩn người nói không nên lời, sau cả nửa ngày mới kêu lên: “Ôi! xe của ta, xe của ta!”.Ông cảm thấy tức giận tới cực điểm, xông vào trong phòng, ngửa mặt lên trời mà nói rằng: “Thượng đế! Đây là chiếc xe mà con dùng hết tài sản tích lũy mới mua được, chưa đến một tháng, đã biến thành như vậy, thỉnh người cho con biết, con nên làm như thế nào? Con nên xử phạt đứa con này như thế nào đây?”. Ông bố cứ thế tiếc nuối ,thẩn thờ như mất đi người thân vậy 

 Nhưng ngay sau khi bình tĩnh lại ông bố chợt nhận ra mình có một đứa con thật hiếu thảo ,thật ngoan ngoãn ,nó chỉ là một đứa trẻ không biết gì mà đã biết giúp đỡ bố rồi . Thật đáng khen ngợi ,có trách chỉ trách ông không  hướng dẫn cậu bé vì nó mới chỉ 5  tuổi vẫn chưa biết gì nên không có lỗi . lỗi lớn là ở tại ông .Ông chợt suy nghĩ : “Trên thế gian mọi chuyện đều không thể nhìn vào cái bên ngoài mà phải nhìn vào trái tim”.Lúc này, nhìn đứa con trai nước mắt đầm đìa, ánh mắt sợ hãi cùng áy náy, ông bố từ từ lại gần khiến con trai phát run lên. Ông ôm đứa con trai nhỏ vào lòng, mắt đỏ hoe nói: “Cảm ơn con trai đã giúp ta rửa xe, ta yêu con nhiều ,ta sẽ không trách con đâu”

 Câu chuyện nhắc nhở chúng ta đừng  nên nhìn nhận sự việc ở vẻ bề ngoài mà hãy suy ngĩ sâu xa hơn , bình tĩnh phân tích sự việc để tránh hồ đồ và có những cách cư xử sai ầm khiến những người xung quanh ta bị tổn thương nhé 

Loading...

TIN TỨC CÙNG CHUYÊN MỤC:

 

DANH SÁCH CHUYÊN MỤC

DANH MỤC